Trích đoạn : Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài

Soạn giả Đức Phú

Lương Sơn Bá : Kính chào Công Tử!

Chúc Anh Đài : Chào Công tử !

Lương Sơn Bá: Chim rừng líu lo, cảnh thơ mộng quá
Đôi lời thăm hỏi đường đi đến ngôi trường
Mắt nhìn hai lối khó mong tri quan lộ
Xin người chỉ giúp dùm cho hớ hơ hơ hơ….

Chúc Anh Đài: Đây miền nam núi chập chùng mà người đời đặt tên là Nam sơn
nhiều lối đi lên tới ngôi trường
Ngôi trướng gần đây cách hai đẻo
Trường ta là nơi hướng đi sơn đèo

Lương Sơn Bá: Vui thay thích thay, chí tang bồng
Nấu sử sôi kinh chí ta chung cùng
Xin cho biết tên mình làm quen nhau buổi ban đầu
suối hát thông reo vẫn ghi một lòng, là một lòng
Hằng mong, biết tên huynh đài

Chúc Anh Đài: Nhà có dư hàng trăm tên hầu, miền Triết Giang là quê
Còn tuổi xuân vừa trăng tròn, tôi vốn danh là Chúc Anh Đài

Lương Sơn Bá: Xin kính chào Chúc công tử

Chúc Anh Đài: Còn quí danh của công tử là chi, xin cho tôi được biết

Lương Sơn Bá: Cha tôi mất đi khi tuổi vừa ấu thơ
Mẹ già dưỡng nuôi, ngày qua, ngày qua ngày
Tuổi mộng mơ vừa đúng trăng tròn trăng
Biệt tình quê nhà qua ngày đủ ăn
Dạ tôi tên là Lương Sơn Bá

Lương Sơn Bá : (Nói) Đường du học, mọi người đang lũ lược, vui học hành tôi muốn kết bạn thân. Chẳng hay ý của công tử thế nào? Xin cho tôi được biết á

Chúc Anh Đài : Muốn kết bạn thân hả?

Lương Sơn Bá : Dạ

Chúc Anh Đài : Thấy anh cũng đẹp đẹp trai, thôi được rồi chúng ta sẽ kết thành bạn thân. Để cho tình bạn khỏi phải nghi ngờ. Chúng ta cùng tuyên thề có được không?

Lương Sơn Bá : Dạ, được!

Hoàng Mai Kết Bạn

Lương Sơn Bá: Tôi Sơn Bá, xin tuyên thề
Xin minh chứng trên cao dài
Không thay lòng với Anh Đài
Ta cùng vui về nơi triền miên, chim tung trời xoá bao luỵ phiền
Ghép gió ghép mây kết bao thâm tình, không đổi thay

Chúc Anh Đài: Tay nâng liễu thay nhang đèn, xin trên chứng tôi Anh Đài
Không hai lòng
Ta cùng nhau thề quyết đồng tâm
Tuy đôi mình chẳng sanh cùng ngày
Đến thiên thu thác nguyên chung mồ, không cách xa…

Lương Sơn Bá: Xưa kia có Bá Nha Tử Kì đống thề kết bạn,
Kết mối thâm giao quyết không thay lòng không xấu xa

Nam sơn chứng minh cho những câu thề
Tình này nguyện không xa lìa
——-

Lương Sơn Bá: Hiền đệ à, đó anh thấy rõ ràng như vậy là đệ xấu với huynh, xấu với huynh nghe chưa

Chúc Anh Đài: Em xấu với huynh cái gì chứ

Lương Sơn Bá: Anh thấy rõ ràng đệ xấu với anh ta đã la tình bạn hữu, vui cùng vui buồn cùng buồn, hôm nay đệ có quyển sách quí đệ xem một mình là đệ xấu

Chúc Anh Đài: Lương huynh, em nào có giấu chi anh đó chẳng qua là anh nghi đoán, oan ức cho em vô cùng hà, anh nhìn xem đây là quyển sách cũ mà

Lương Sơn Bá:Đâu đưa huynh đọc xem coi

Chúc Anh Đài:Anh xem đi

Lương Sơn Bá: Tội nghiệp cho em tôi, anh đã nghi cho em oan tình, hiền đệ à, Lương huynh đã lỡ lời xin chịu tội với em thương tình thứ lỗi cho anh

Chúc Anh Đài: Không có chi, Lương huynh đừng có bận lòng, em chỉ xem quyển sách này rồi thắt mắc thôi

Lương Sơn Bá: Sách nói thế nào mà em thắt mắc như vậy

Chúc Anh Đài: Lương huynh, anh chỉ học mà không tự vấn, anh hãy nhìn xem, trong bài giảng này, thầy chỉ trích toàn là phái nữ thậm tê, nào là..hữu nhan sắc là hữu ác đức, hoa đẹp là hoa có gai, anh nghĩ xem có đúng không chứ??

Lương Sơn Bá: Đúng chứ, đúng chứ hiền đệ sao lại không đúng ???

Chúc Anh Đài: Sao lại là đúng??

Lương Sơn Bá: Àh thì ra là tại cái bài này mà đệ thắc mắc như vậy, sao không hỏi, nếu không hiểu thì hỏi đi, huynh sẽ giải thích cho hiền đệ được thông

Chúc Anh Đài: Anh sẽ giải thích cho em nghe àh??? Được rồi anh giải thích đi

Lương Sơn Bá: Mời đệ ngồi

Thông Mai

Lương Sơn Bá : Ngày xưa vua Đức Thành Thang
Lên ngôi trị nước nhân đức từ tâm, nên người người mến thương
Về sau vua chết truyền ngôi,
Cho vua thừa kế là vua Ân Hoàng
Vua Ân đắm nhan sắc nàng Tô
Để rồi làm điêu tàn ngôi cũng vì vì sắc hương
Chầu Ụ vương yêu Bao tỷ làm suy cơ đồ
Tây Thi hương sắc làm tan triều nước Ngô
Ghi lời xưa cảnh nát tan cũng vì người đẹp gây ra
Phải chăng vì sắc vì tình mà tan tóc thê lương lan tràn
Người dân lầm than bởi vua si tình
Ta làm trai ta phải có tim anh hùng mà gìn tương lai
Chớ có đắm say vì sắc vì tình, rồi ta phải sa chân vào
Mà hư mình như các vua qua rồi

Chúc Anh Đài: Nghe anh nói lên bao lời
Xin phân rõ đuôi đầu, còn bao hồng nhan nếu gương tuyệt vời
Như nào là có có bà Mạnh Mẫu người tiết trinh, nghề sống chuyển nuôi tằm, nuôi dưỡng con nên người
Chiêu Quân phá nước Phiên tan tành, nhan sắc khuynh thành, vùi chôn đời hoa, khắc vàng cho mình
Hoa Mộc Lan đức nữ hùng nhập ngũ tùng tứ chinh, rạng tiếng Trung Hiền, trang nữ nhi

Lương Sơn Bá: (Nói) Chúc đệ nói rất đúng đời thì có người vầy người khác, đâu ai giống ai có phải không em

Chúc Anh Đài: Lương huynh à,mía sâu có đốt nhà dột có nơi, Lương huynh quơ đũa cả nắm thì làm sao đệ chịu được.

Lương Sơn Bá : Thôi, trời cũng gần trưa rồi, huynh đưa tiễn đệ 1 đoạn về Chúc Gia trang.

Chúc Anh Đài : Dạ.

Chúc Anh Đài : Lương huynh xá quản nhọc nhằn, đèo cao hố thẳm dặm ngàn tiễn em

Lương Sơn Bá : Xá xá chi chút công ơn thừa, em khơi ra chi làm xót xa
Tình anh thêm tình em, tình thân thương bao nhiêu tình
Anh băng qua rừng chông gai vì em
Nếu phải cần hy sinh vì em
Thì dù đường đi lắm gay nhiều chông
Lòng Lương huynh, lòng không nao lòng.

Chúc Anh Đài : Xin đa tạ, đa tạ Lương huynh! Lương huynh, anh hãy nhìn kìa

Hoàng Mai Đố Cá

Chúc Anh Đài : Đố đố huynh đố qua bao lời. Xem anh nào biết chăng.
Người kia tiều phu, vác cây về
Dành cho ai, sáng sớm chiều lo việc đốn củi gánh cây về nhà
Tiều phu vì ai, anh biết không ?..há ha hà hà

Lương Sơn Bá : Thoáng thoáng nghe bao lời. Lương huynh đây đã hiểu ra
Người kia tiều phu, vác cây về
Người tiều phu, sáng sớm chiều
Lo việc đốn củi gánh cây về nhà
Giành cho vợ con, anh đoán đúng không? Ha há ha ha Đài

Chúc Anh Đài : (nói) Lương huynh, anh đoán đúng đấy. Lão tiều phu ấy ra công lên non đốn củi đem về đổi gạo chỉ vì vợ vì con. Còn hôm nay ,huynh đưa đệ xuống non, thì lương huynh cũng chẳng khác chi lão tiều phu ấy vậy.

Lương Sơn Bá : Ơ..ơ..Lão tiều phu lên non đốn củi là vì vợ vì con, còn huynh đưa đệ xuống non là vì tình bạn hữu. Tình vợ chồng, tình bạn hữu khác nhau.

Chúc Anh Đài: Lương huynh, em..em nói giống mà

Lương Sơn Bá : Hiền đệ à, làm sao mà tình bạn hữu với tình vợ chồng giống nhau được, em nghĩ vậy là sai rồi.

Chúc Anh Đài : ( hát ) Lương huynh anh xem nè

Chúc Anh Đài : Anh nhìn thử xem, mấy lời em đố anh
Ngỗng kia có đôi kết tình, đố mà anh tìm
Anh tìm ra con mái, anh chỉ cho em tường
Nói rõ coi nào, nào là nào biết không….a á a à à

Lương Sơn Bá : Huynh nhìn thử xem, mấy lời em đố a
Ngỗng kia có đôi…a, khó khó mà anh tìm
Con nào là con mái, không thể chỉ rồi
Ngắm rõ con nào, nhìn là nhìn nó giống nhau..á a à à

Chúc Anh Đài : (Nói) Dễ như vậy mà anh tìm không ra à…A…Anh nhìn kìa, chúng khắng khít với nhau là bởi vì. chúng là con trống và con mái. ( Lương Sơn Bá : ờ ờ ờ…) Có đời nào một giống mà lại thương nhau bao giờ, phải không nè…

Lương Sơn Bá : Ờ, ờ…huynh hiểu rồi, huynh hiểu rồi,

Chúc Anh Đài : hiểu rồi à?

Lương Sơn Bá : con trống con mái nó khắng khít với nhau là tại vì nó là con trống và con mái, như vậy huynh biết có 1 con mái đó, mà..mà nó giống quá, huynh tìm ko ra.

Chúc Anh Đài : Haizz…dễ như vậy mà tìm không ra à…

Lương Sơn Bá : Không ra

Chúc Anh Đài : Hey da…Quả Lương Sơn Bá ngu như là con ngỗng đực à…

Lương Sơn Bá : Coi đệ kìa, tự nhiên đệ đố huynh, huynh tìm không ra con ngỗng mái rồi đệ nói huynh ngu giống con ngỗng đực à

Chúc Anh Đài : A…lương huynh, em…em giỡn chơi chút xíu mà, em lỡ lời mà, lương huynh ơi, cho em xin lỗi đi ha

Lương Sơn Bá : Lỡ lời gì, huynh giận đệ luôn á

Chúc Anh Đài : Lương huynh, đừng có giận đệ mà, vuốt giận đi, cho xin lỗi ha…xin lỗi xin lỗi xin lỗi hà….

Lương Sơn Bá : Hiền đệ, huynh ko có giận nữa đâu

Chúc Anh Đài : Lương huynh, hết giận em ha

Lương Sơn Bá : ờ

Chúc Anh Đài : Tha lỗi cho em ha

Lương Sơn Bá : uhm

Chúc Anh Đài : Lương huynh,

Nhạc Hồ Quảng
Chúc Anh Đài : Đôi lứa mình, giống như ngỗng kia à..có đôi.
Đã nên mối duyên sắc cầm, duyên xứng duyên…ớ ơ ờ ờ

Lương Sơn Bá : Nói em nói sai rất sai, ta giống trai kia mà

Chúc Anh Đài : (Nói) Thật là tức chết đi được à, nói như vậy mà cũng không chịu hiểu nữa à

Lương Sơn Bá : Hiểu gì đệ à, 2 con ngỗng nó là 1 trống và 1 mái, 2 đứa mình là 2 đực rựa là sao giống được nó à.

Chúc Anh Đài : Trời ơi, thật là tức chết, tức chết, tức chết đi được à…

Lương Sơn Bá : Em cãi bướng à, tự nhiên đòi 2 đực rựa giống 2 con ngỗng à..không có giống

Chúc Anh Đài : Lương huynh, anh nhìn kìa
Kia dòng nước trong, mắt nhìn cá bơi
Cá kia có đôi kết tình, cá tình thương như mình
Như chồng vợ, như là chồng vợ
Cá dưới hồ như ta trên khơi
Tình nồng nàn yêu thương thiết tha…há ha hà hà
Nhịp đường dài, theo con đường mòn
Huynh đưa người huynh yêu về quê
Giờ tình mình như đôi yến oanh…ha há ha hà hà

Lương Sơn Bá : Em vừa nói sai, nói về đôi cá kia
Cá kia có đôi kết tình, cá tình thương không như mình
Không chồng vợ, không là chồng vợ
Cá dưới hồ không như ta trên bờ
Tình vợ chồng yêu thương khác nhau…
Em nhìn xem, kia chú mục đồng
Trên lưng bò vui thú đồng ruộng
Nhạc đồng quê lâng lâng chứa chan ha ha há hà.. tình…

Chúc Anh Đài : Hey…Một giống ngu…á a..như bò
Không tìm ra lý khôn, không á a thông minh
Nếu đem ví ra so sánh, huynh nào khác chi…con a á a con bò…

Lương Sơn Bá : (Nói) đệ riết rồi đệ hỗn quá à, hồi nãy đệ nói huynh ngu giống như con ngỗng, giờ đệ nói huynh ngu giống như con bò…từ rày sắp tới đừng nói chuyện với huynh nữa, huynh giận đệ luôn, giận luôn á…

Chúc Anh Đài : Lương huynh, đệ lỡ lời mà, lương huynh lần sau đệ ko dám tái phạm nữa

Lương Sơn Bá : Đệ muốn mấy lần lận, hồi nãy con ngỗng con bò, rồi mai mốt đến con gì nữa, từ rày đừng có nói chuyện với huynh nữa nha.

Chúc Anh Đài : Lương huynh, sắp chia tay đến nơi rồi mà, đừng có giận đệ nữa

Lương Sơn Bá : Hổng có chia tay gì hết chơn hết chọi á, huynh giận đệ luôn, giận luôn á

Chúc Anh Đài : Lương huynh, tha lỗi cho em đi, lương huynh mà ko tha lỗi cho em, em quỳ xuống đây nè, quỳ xuống đây cho đến chừng nào lương huynh tha lỗi mới thôi ha…

Lương Sơn Bá : ơ kìa…đệ biết lỗi đệ chưa?

Chúc Anh Đài : biết lỗi rồi mà

Lương Sơn Bá : đệ dám nói vậy nữa hông

Chúc Anh Đài : hổng dám nữa

Lương Sơn Bá : ừ, nếu em biết lỗi thì thôi đứng lên đi, anh ko có giận nữa đâu

Chúc Anh Đài : hết giận em ha…lương huynh

Lương Sơn Bá : hiền đệ, lên đường kẻo trễ đó em

Chúc Anh Đài : Vâng, đi anh

Ca hồ quảng
Lương Sơn Bá : Ta qua cầu, hớ hơ đều chân tiễn em
Rạt rào tình thương vẫn đong đầy

Chúc Anh Đài : Tình mình lưu luyến, ôi nhiều lưu luyến

Lương Sơn Bá : Đường dài dài thêm như nhiều ý thơ

Chúc Anh Đài : Phút giây bên nhau, đượm thắm như bao hương tình

Lương Sơn Bá : Tình ta tình ta này, tình ta triền miên
Duyên tình ta đẹp như ý thơ
Hớ hớ hơ hờ hơ Tiễn bước đưa, đưa người thương

Lương Sơn Bá + Chúc Anh Đài : Tiễn bước đưa, đưa người thương

Chúc Anh Đài : (nói) Lương huynh, trước lúc chia tay, xin cho đệ có vài lời thăm hỏi

Lương Sơn Bá : Đệ cứ hỏi mà

Phân ly khúc

Chúc Anh Đài :Vài lời thăm hỏi, ước mơ về tương lai
Sao anh không kiếm tình duyên, để làm duyên nụ cười

Lương Sơn Bá : Duyên trăm năm trời ban cho ai nấy được mà thôi
Thầm ước mơ nhưng nào biết đâu, duyên kết giao…chung nhà.

Vọng cổ
Chúc Anh Đài : (Câu 1) Lương huynh như cánh nhạn ủ rũ cô liu trong trời đông lạnh giá..Rồi anh sẽ được một tia nắng ban mai làm cho anh ấm lại trong…đời.Em thấy lương huynh có tâm dạ hiền hòa. Phước sẽ đến cho người hiền phúc hậu, anh sẽ có một người bạn đời thuộc hoa ngọc trâm khuê. Xin nhận lấy anh là người được hưởng, cuộc tình này không mua chuộc hoặc đổi trao. Lương huynh sẽ đẹp dạ tự hào, nay chỉ có anh là người được hơn cả.

Lương Sơn Bá : ( nói trong 12 nhịp ) Chúc hiền đệ, hiền đệ à, lương huynh có được may mắn như vậy thật à à, nghe đệ nói lòng huynh như là nở hoa vậy đó, và trước mắt …trước mắt có một bầu trời sáng rực trăng sao.

Chúc Anh Đài : ( Câu 2) Lương huynh…Anh sẽ có một vườn hoa tươi đẹp và được thương yêu cành hoa trắng dịu hiền. Có một nàng tiên vừa hiền xuống dương trần. Đó là duyên nợ do trời cao sắp đặt, để cùng anh nói chuyện trăm năm.

Lương Sơn Bá : Tiên đâu lấy kẻ hồng trần, tiên đâu có chịu kẻ nghèo như anh.

Chúc Anh Đài : Tiên không chọn bạn lựa vàng, tiên cô đẹp dạ chỉ yêu chàng họ Lương.

Lương Sơn Bá : Ha ha ha..ôi sung sướng quá, Chúc đệ nhìn đây, anh như thế này nè mà có 1 nàng tiên hạ trần chiếu cố, có thật thế không vậy hiền đệ, nếu quả thật vậy thì anh nói cho huynh biết đi, nàng tiên ấy là ai, và ở đâu?

Chúc Anh Đài : Lương huynh, được rồi, em sẽ nói cho huynh biết..nàng ấy là….

Lương Sơn Bá : Là ai nè, ở đâu ?

Chúc Anh Đài : (Câu 6) Lương huynh..nàng ấy sẽ đến với anh bằng tấm lòng chân thật, bằng nụ cười duyên bằng má hồng môi thắm..nàng ấy , nàng ấy chính là em..à, là em gái của tôi ở Trúc Giang, tuổi của nàng vừa độ tròn khuê nhị. Lương huynh, lương huynh ơi, tôi tin chắc rằng anh và em tôi rất xứng lứa vừa đôi và đẹp tình ngưu thùy. Tôi là anh ruột của nàng, hình cô em gái khác nào như tôi, chúng tôi là lứa sanh đôi, tướng đi giọng nói chúng tôi 1 người.

Sầu nguyệt hạ
Lương Sơn Bá : Buồn nào bằng xa vắng tâm đồng
Nay ta phân kỳ, xót xa trong lòng
Nặng trĩu tình thương
Kỷ niệm đường Nam Sơn lần đầu tiên ta gặp gỡ
Lương Chúc ta, đã nguyện thề bên nhau
Kinh sử ba năm ôi trìu mến thiết tha
Nay xa Anh Đài, lấy ai chia buồn Lương Sơn Bá sầu đau
Còn buồn nào hơn trong Lương Sơn Bá..
Biết nói sao khi biệt ly

Chúc Anh Đài : (Nói) Lương huynh, lương huynh đừng có buồn nữa, rồi sẽ có ngày chúng ta gặp lại thôi huynh à

Lương Sơn Bá : Huynh mong rằng một ngày gặp lại của chúng ta sẽ là 1 ngày không xa lắm đệ à

Chúc Anh Đài : Lòng một lòng ta mến nhau hoài
Khi Nam Sơn còn, chúng ta không gì quên mối tình đầu
Ngày mình lìa xa giọt lệ hàng châu buồn vui chan chứa
Anh có nghe, mây sầu tư cho đôi ta
Xin chớ quên ba năm trìu mến há hà ha.
Xin mang theo đường
Những câu ân tình thương nhớ nào quên
Làm sao em quên tên Lương Sơn Bá há hà ha
Đếm nhớ thương theo thời gian

Lương Sơn Bá : Huynh chúc cho đệ trở lại Gia Trang được vạn an, vạn an

Chúc Anh Đài :Đệ chúc cho huynh ở lại vạn an, vạn an
Lương Sơn Bá + Chúc Anh Đài : Biệt ly đến rồi. Gánh theo lòng muôn nỗi nhớ thương

Chúc Anh Đài : Lương huynh, xin kiếu biệt

Sư Mẫu tìm gặp Lương Sơn Bá

Sư Mẫu : Sơn Bá! Sơn Bá con!

Lương Sơn Bá : Dạ, dạ kính chào Sư Mẫu, mời Sư Mẫu ngồi

Thiên Tiên Phối

Sư Mẫu : Trí trí con sáng thông hơn người
Đây nghe bao lời đố ta
Tìm ra mà xem, người ta phân là Chúc Anh Đài
Phải đoán xem gái kia hay trai
Con cho ta được biết ra sao
Người kia gái hay là trai
Tìm cho ra về Chúc Anh Đài

Lương Sơn Bá : Nghe mấy lời con đây tìm ra
Con tưỡng đố gì con không tìm ra
Tình bạn thân kết se tình thâm
Người là trai, là Chúc Anh Đài

Lương Sơn Bá : (Nói) Dạ, người là trai ạ!

Sư Mẫu : Sơn Bá, con đáp như vậy có đúng không con ?

Lương Sơn Bá : Dạ đúng chớ, chuyện đó đối với con đâu có khó! Có lúc Anh Đài còn chê trách con tính nhút nhát không xứng đáng là bậc nam tử nữa là

Sư Mẫu : Đó là vì nàng khôn khéo mở lời, để che giấu mối tình còn e thẹn. Người chê con là gái để xem con có nhận ra người là gái hay không!

Sư Mẫu : (Hát) Trí trí con vốn không ngu đần
Sao con không tìm lý chân
Gần mặt nhau mắt con nhìn xem
Nàng đục tai là gái tận tường
Có đúng không với bao nhiêu lời
Đây trên ta nào giấu chi
Vì người con tánh hay thờ ơ
Người ngây thơ, thân xác dại khờ

Lương Sơn Bá : Có…có lúc Đài cùng con lời phân
Lúc đóng trò, Đài làm bà tiên
Nhiều người xem phải nhận mà khen
Bà Quan Âm là Chúc Anh Đài
Chúc Anh Đài quả thật là trai
Chúc Anh Đài quả thật là trai
Từ hình dung tướng đi là trai
Chàng là trai là Chúc Anh Đài

Lương Sơn Bá : Dạ, Đài là trai ạ

Sư Mẫu : Sơn Bá, con đã lầm cung như bao người đã lầm. Bây giờ Sư Mẫu cho con biết về Chúc Anh Đài. Chúc Anh Đài là con gái của Chúc Viên ngoại vì nàng muốn đi du học ở Hàng Châu, nhưng là thân gái cho nên cha mẹ không cho đi, nên buộc phải giả trai để đi du học. Sơn Bá, nàng yêu con lắm, nhưng còn ngần ngại nên không thốt nên lời. Trước giờ về nhà, nàng vẫn không quên nhờ Sư Mẫu trao tặng lại cho con với kỷ vật là Ngọc trâm. Sau nhờ Sư Mẫu nói với con rằng, sớm lo việc cầu hôn

Lương Sơn Bá : Dạ, con cám ơn Sư Mẫu
——
Sơn Bá tìm đến gặp Anh Đài tại Chúc Gia Trang

Hoàng Mai Phụng Hoàng San

Nhờ bà thầy đưa tin mối mai duyên, Lương Sơn vượt núi băng rừng…, Lương Sơn Bá thăm Anh Đài, trải bao ngày qua lòng thương nhớ vô bờ

Lương Sơn Bá:Xa Hàn Châu đến tìm nàng, tình bạn lòng đôi nơi biệt ly, buồn nhớ nhung xao xuyến lòng ta, Anh Đài ơi Anh Đài, Sơn Bá tìm đến Anh Đài. Không gì hơn, sướng gì bằng, xưa bạn lòng nay biến nàng dâu, tơ hồng nguyệt lão khéo se tình, đẹp duyên tình kết tâm đồng

Đường lối đi quanh co, đường lối đi quanh co, đường nói lên tình thâm tình, đường nói lên tình chan hoà

Lương Sơn Báhụng hoàng sang, gái là nàng, nào là nào đâu phải là trai, êy da, ôi mình ngu như là…là như…bò

Lương Sơn Bá: Dạ thưa tiểu thơ, tôi là Lương Sơn Bá từ Hàn Châu đến đây thăm viếng một người bạn học

Chúc Anh Đài: Da thưa công tử, chẳng ahy bạn của công tử là trai hay gái ạh?

Lương Sơn Bá: Dạ, bạn tôi là trai tên là Chúc Anh Đài

Ngân Tâm: Lương huynh, Lương huynh không nhìn ra em sao?

Lương Sơn Bá: Dạ tôi nhớ chưa gặp tiểu thơ lần nào, dường như không quen

Chúc Anh Đài: Lương huynh, em là Chúc Anh Đài nè

Lương Sơn Bá: Dạ, tiểu thơ nói đùa, Chúc Anh Đài bạn tôi là trai mà

Chúc Anh Đài: Lương huynh khôgn nhận ra em thật àh?

Lương Sơn Bá: Không

Chúc Anh Đài: Lương huynh xem đây nhá (trở lại thời …con trai(^.^))

Lương Sơn Bá: Đúng rồi, Chúc hiền đệ, Chúc hiền đệ

Chúc Anh Đài: Xưa thì hiền đệ, nay là hiền muội

Lương Sơn Bá: Hiền….muội

Chúc Anh Đài: Hiền muội

Lương Sơn Bá: Hiền ….muội, Lương huynh xin kính chào hiền…muội

Chúc Anh Đài: Kính chào Lương huynh, từ thuở chia tay độ nọ, nhớ Lương huynh giấc điệp khó nghĩ an, Chúc và Lương xa cách trọn tuần trăng, những tưởng không còn gặp lại, nay Lương huynh chẳng quản nhọc nhằn đến đây để thăm muội, hay còn điều gì xin Lương huynh thốt cạn

Lương Sơn Bá: Hiền muội ơi, trước anh đến thăm em cho thoả lòng thương nhớ và sau nữa anh muốn nói chuyện cầu hôn, sỡ dĩ anh chậm trễ vì tưởng họ Chúc là trai, nhờ sư mẫu cho anh biết em đây là gái, ôi khi nghe được thì lòng mừng vô hạn, anh lướt dặm băng ngàn, nguyện chóng cho kịp việc cầu hôn

Ngâm
Chúc Anh Đài: Lương huynh, đã ….trễ rồi
Lương huynh ơi, duyên thiêng liêng chúng ta không toại nguyện, đôi lứa mình có nợ không duyên, cha mẹ em đã ép buộc cuộc lương duyên, đưa họ Chúc vào dòng họ Mã

Trả ngọc
Lương Sơn Bá: Ba sinh đã lỡ dở duyên tình về lưa đôi
Trách hoá công sao đành chia đôi mình
Câu thề hứa trước kia theo làn gió bay bạt rồi
Anh Đài ơi mấy câu thề còn đang với anh nhớ hoài

Chúc Anh Đài: Lương huynh hỡi số kiếp duyên tình của chúng ta
Có thế thôi xin hẹn kiếp sau này
Duyên tình của chúng ta tơ hồng dứt buộc ràng
Tình ta thế thôi từ đây…..

Lương Sơn Bá: Chớ …phụ …anh

Chúc Anh Đài: Lương huynh hỡi chớ quá u sầu tình dở dang
Luyến tiếc chi duyên tình vỡ tan rồi

Lương Sơn Bá: Nhưng tình anh với em tin rằng vẫn một lòng

Chúc Anh Đài: Lương hiền huynh, số duyên mình còn lại những cay đắng nồng

Lương Sơn Bá: Nếu không mến kỉ niệm mà chi, nếu không yêu trao ngọc chi vầy

Chúc Anh Đài: Tình mình thôi mỗi đứa một nơi

Lương Sơn Bá: Câu thề xưa hết rồi, tan thương buồn cánh xa…..
Tưởng đến đây duyên nợ sẽ thành, nào ngờ đâu đôi lứa chẳng nên duyên, huynh còn ở lại đây để làm gì nữa, chỉ khổ cho em thôi, xin kiếu biệt

Chúc Anh Đài: Lương huynh, Lương huynh chẳng quản nhọc nhằn đến đây để thăm muội, vậy trước lúc chia tay xin Lương huynh hãy nể tình của muội, đây cốc rượu đầy xin mời Lương huynh nhấp cạn

Lương Sơn Bá: Xin đa tạ

Trường khúc

Chúc Anh Đài : Nghẹn ngào nhìn nhau

Lương Sơn Bá : Lòng này sầu đau

Chúc Anh Đài : Nghẹn ngào nhìn nhau

Lương Sơn Bá : Nói không nên lời

Chúc Anh Đài : Từ nay xa cách

Chúc Anh Đài: Ngày lên xe cưới
Tạ từ ly bôi tiễn đưa
Mình hết duyên rồi mưa gió đẩy đưa
Số phận do trời là kiếp người thế thôi

Lương Sơn Bá: Hôm kia còn yên vui
Hôm qua vẫn còn hoa tươi
Hôm nay mình đôi nơi
Hôm nay lệ ướt mi tuôn tuôn tràn lan
( Sao đành lòng cách xa, hỡi Anh Đài duyên số chúng ta. Cam bẽ bàng từ đây nhớ thương.)
( Thôi hiền huynh hãy mau quay về, chớ buồn, chớ thương, chớ sầu. Duyên chúng mình đôi lứa cách xa nhau rùi hết mong sum vầy. Duyên chúng mình đôi lứa cách xa nhau rùi hết mong sum vầy, từ đây…)

Chúc Anh Đài: Em đi nhưng lòng thương anh, tuy đôi mình xa nhau, không quên lời yêu thương, Lương huynh ơi đừng khóc than đau lòng em

Lương Sơn Bá: Giờ phút cuối có ai đâu khóc ly tan cho mình, thề thốt hết, giấc mơ tan, khóc than thêm u sầu
Vẫn luyến ái…sao cách biệt, tình yêu thương sao cách xa, tình này xin trọn kiếp, nguyện ghi xương khắc tim

Chúc Anh Đài: Giọt nước mắt có em thôi khóc ly tan bên chàng, nào dám nói thuỷ chung câu biết không em thẹn lòng
Thôi chữ đồng trôi đưa…cuốn theo bèo mây

(Nói) Cố nhân này hỡi cố nhân, tình không toại nguyện là do số phần

Lương Sơn Bá: Phần số ơi phần số, tương lai hỡi tương lai, trách cuộc đời có một không hai, kẻ được mộng nay thành tan vỡ mộng…khục khục….

Chúc Anh Đài: Lương huynh…trời ơi, máu……

Lương huynh, Lương huynh ơi chàng vì thiếp máu hồng lai láng chảy, thiếp vì chàng lệ đổ dầm tuôn, đời của ta sao quá đắng cay, hận tình sử lương duyên ngang trái

Hoàng Mai Hận
Lương Sơn Bá: Vắng vắng nơi Nam Sơn, tiếng xưa thề trao ước giao. Tiễn đưa phút chia ly, hứa ngày vui sum vầy. Trao gởi trâm vàng, chứa chan vệt ước mơ. Đâu ngờ tan vỡ cát xây nên thành, nước cuốn trôi uổng công đợi chờ

Chúc Anh Đài : Đau xót trong anh máu tuông, tái tê tâm hồn em nát tan. Trách sao Hóa Công sắp bày, cảnh biệt ly đoạn trường. Em đã phụ phàng, để anh chịu sầu đau đắng cay. Khăn hồng ướt đẫm lệ tràn chứa chan

Lương Sơn Bá : Nơi nam sơm, anh vẫn luôn thương nhớ hoài, kỉ niệm khó phai. Lương Chúc tuyên thề, nhánh lễ làm hương, van vái chứng minh đất trời. Phụng Hoàng San, núi non chập chùng, không làm nản bước ngày anh tiễn em quay về, bước qua cầu cùng nhau ngắm đôi cá bơi. Người tiều phu, đốn cay mang về. Kia là đôi ngỗng, chùa Quan Thế Âm hôm nào. Hỡi Anh Đài, làm sao để quên. Giờ đành sao, phủi bao ân tình, em mặc áo cưới, kiệu hồng Vu Quy. Buồn cho thế nhân, ai trắng đen

Chúc Anh Đài : Lương huynh ơi, em nỡ đâu vô tâm phũ phàng, quên tháng ngày sánh vai. Cha chẳng thương tình, để đời em, như hoa tả tơi héo sầu. Còn gì đâu, xác thân không hồn, u buồn chơi vơi, lòng đau tái tê ngậm ngùi, hết những ngày đùa vui dưới trăng đối thơ. Phụng Hoàng San, lúc xưa chia đàn, phân kỳ đôi ngã, đành rồi chia phôi, xin chờ nhau kiếp sau. Trùng quan tái lai, se trúc mai

Vọng cổ-câu 4

Lương Sơn Bá: Anh Đài ơi, làm sao ta quên được kỉ niệm năm xưa ở ngả ba đường Nam Sơn tiểu lộ, kỉ vật còn đây người xưa còn đó mà giờ đây ta đành tiễn biệt người yêu cất bước theo chồng, làm sao quên được những kỉ niệm vui buồn, phụng hoàng sang vẫn in hình đôi bóng, gợi vào lòng qua ý nhạc lời thơ, chim xa rừng còn thương cây nhớ cội, người xa người tội lắm người ơi, thà rằng không biết thì thôi, biết rồi mỗi kẻ mỗi nơi nghe buồn

Từ Hải
Ai phân ly duyên tình đầu sầu dang dở, thân yêu vẫn nguyên mình đau lòng nhìn người thương khuất xa, Ai phân ly duyên tình đầu sầu dang dở, thân yêu vẫn nguyên mình đau lòng nhìn người thương khuất xa

(Chúc Anh Đài nằm mơ)

Nắng Xuân
Chúc Anh Đài : Tiếng tơ nâng nhẹ cung đàn
Ước mơ trao tình đã tàn
Giữa đêm thanh u buồn
Oán than bao nỗi niềm
Vươn vấn tâm tư Chúc-Lương phân kỳ
Phân ly, duyên tình ngang trái
Tình đã ly tan những nào than
Còn lại hôm nay
Hết mong tương phùng
Vì đã nên đá vàng
Do số phần

Tằm Tơ Vươn

Lương Sơn Bá : Nói…Nói Anh Đài ơi, anh nỡ đâu quên tình. Chuyện tình mình đã phân ly những lòng anh vẫn yêu ai. Đài, Đài ơi, anh nói tình chúng ta ngàn năm. Chúc Lương hết mong se châu trần từ đây

Chúc Anh Đài : Nhìn trông ai, se thắt lòng em. Duyên lứa đôi, trên đã phán truyền. Họ Mã đang chờ đón cô dâu mới

Lương Sơn Bá : Sao vong phụ, duyên đầu nay đành ly biệt. Đã ghi khắc sâu căm giận, thôi đành chỉ mình ôm hận. Chết đi cũng không quên được, những ngày tháng ta bên nàng. Sầu cô liêu, cửu tuyền 1 mình

Chúc Anh Đài : Lòng yêu vẫn yêu

Lương Sơn Bá : Sao đành vong phụ tình tôi

Chúc Anh Đài : Em nào nỡ lòng phụ tình anh

Lương Sơn Bá : Cớ chi dứt lìa lứa đôi

Hoài Mơ
Chúc Anh Đài : Bởi vì em là phận con, dám đâu cãi lời Lão Gia để cha thêm giận, tuổi phận, hồng nhan số phận trái ngang biết sao cho được

Lương Sơn Bá : Còn mong ước gì lứa đôi, nàng ở lại ta về âm ty

Chúc Anh Đài : Bởi số kiếp gieo nên hờn oán, chia ly đôi ta từ nay, tình anh hãy quên hiền muội.

Lương Sơn Bá : Nhưng ta đây vẫn còn tiếc thương, duyên số 3 sinh hôm nào, giờ đây ta đành nói chia ly.

Chúc Anh Đài : Lòng hiền huynh, về gia trang, đừng tư lương cánh hoa em tình xưa phai héo. Pháo hoa đang chờ, đón cô dâu về thuyền mơ, bên Mã Gia

Vươn Tơ Tằm ( tiếp tục )

Lương Sơn Bá : Giờ còn ta lẻ loi, vì…khi nhìn thấy ai vui say. Mộng bướm hoa, tâm tư nát tan vùi chôn. Hỡi…Thiên Công, sắp bày chi ngang trái. Gieo lá lai xa tình, làm buồn lòng anh. Xin chúc mừng, Chúc nương từ nay, vui sống bên ai, không còn vươn, tình với tôi.

Lương Sơn Bá : CAD, CAD, không…không…

Lương Sơn Bá đề thơ
Lương Sơn Bá: (Thán)Duyên mình cách xa, Anh Đài hỡi nàng, giấy chép tạo tất lòng bao nhớ nhung người thương
Kỉ niệm xưa giữ luôn bên mình quyết không lìa xa, Đài em ơi đến ngày anh chết không quên câu thề, vật còn đây xót xa khi nhìn thấy đâu người yêu? làm sao quên kỉ niệm như thuở ta trao ban đầu
Lệ sầu rơi đượm thắm, người tình đầu nơi xa có thấu, Anh Đài…Anh Đài….., ôi đong đầy chung mau chuyện tình mình, Đài…Anh Đài…Chúc Anh Đài…..

Vươn Tơ Tằm
Lương Sơn Bá : Gió…đâu đến? lạnh buốt cả tâm hồn. Vầng hồng sáng soi, không làm sao ấm tâm hồn, Đài Đài ơi anh nói tình Chúc-Lương ngàn đời, nắng mưa phai nhoà, nhưng không phai được tình này. Tình đôi ta, vỡ tan thật sao? Nhưng tôi yêu Chúc nương, tôi yêu Đài ngàn đời. Thề thốt đâu Đài ơi? Anh Đài hỡi….Trời cao minh chứng cho, dù thác nhưng tôi còn yêu, kia dòng nước trong, như lai lai láng bao tình thương. Bớt ..bớt cơn gió, cho cành hoang thay lá, cho….trọn niềm trào lòng yêu thương, đây tơ lòng hết bao tình thương như áng mấy sầu, như vầng trăng, như vầng núi cao…

—–
( Chúc Anh Đài đến trước mộ Lương Sơn Bá )

Chúc Anh Đài : Xe hoa đi trước phải có đèn tang, theo sau xe muôn giấy phá tuôn. Rải thứ giấy tiền ma a tì, xe hoa phải đến trước ngay ngôi mộ ở… đường Nam Sơn

Chúc Anh Đài : Kiệu hoa dừng lại. Lương huynh. Hả…Lương Sơn Bá chi mộ

Hoàng Mai 22
Ôi thê lương nhân thế đã gieo, nghe trong ta dao cắt đứt tim, mắt ướt thấm lệ rơi đôi hàng, vong linh linh hiển chứng cho tất lòng đến… bằng xe hoa kết tang

Phân Ly khúc
Chúc Anh Đài : Sao áa áa đành
( Đành phân ly, sầu tình chia ly )
Xa áa áa lìa
( Lìa dương gian, sầu tình ly tan )

Thôi hết rồi, thôi hết rồi, thôi hết rồi còn mong chi kết se lại tình ta hiệp hòa.
Thôi hết mộng, hết tình, hết duyên, hết nợ, hết mong ước tình nồng nàn (ôi hoá công nỡ đành cách ngăn tuổi xuân lỡ mộng chỉ còn chừng này). Thơ hồng se chấp nối uyên ương, tình ta mong ước yêu thương, còn đâu giờ đây khóc thầm

Chúc Anh Đài : (Nói) Lương huynh, Lương huynh ơi sao anh chết bỏ em.

Hoàng Mai Oán
Mộ phần anh lấp trong tim em, đắp xây bằng máu lệ hận sầu, dù biệt ly nhưng lòng còn yêu, anh về âm ty em khóc anh nhiều (gió bão giông phủ trong tiêu điều, gây đau thương sầu thãm thiết tha, tình lìa xa hoá thiên tình ca, trời mưa ngâu trời xui cơ cầu)
Ngày nào chuyện Ngưu-Chức dở dang, ta khóc ho người xưa (duyên xa cách đôi nơi phân kì, lòng vẫn không xa lòng)
Em cương quyết xin thề cùng với ai, sống không phối duyên hài, diêm đài ta có nhau
Ôi nhìn xót xa, ngôi mộ ai. Đưa hồn theo khói mây bay, lấp trong sương mò
Ào ào…ầm ầm…xẹt xẹt…đùng…(chỗ này lồng tiếng cho thú vị)
Sơn Bá….

Lương Sơn Bá theo cửu nguyền mối duyên tình sầu, Chúc Anh Đài mang theo câu nguyện ước, trời giông to bão gầm đôi uyên ương biến thành đôi bướm chắp cánh bay tận bốn phương trời cho tròn đôi…..hải thề sơn minh