Trích đoạn : Đường Minh Hoàng du Nguyệt Điện

Cung Tiên

Hằng Nga: Nơi thiên đình, mây giăng mờ. Đây cung thềm tiên múa hát, xiêm y tha thướt, vũ khúc ca Nghê Thường.
Trăng sáng ngời, cung Quảng Hằng. Giăng mây ngàn như tuyết trắng, non tiên huyền ảo, cánh bướm bay lượn lờ.
Vang khánh ngân rộn ràng, hòa vui sáo tiêu dịu êm, nghe phép cung tỳ bà, tình tang tính tang tình tang. Khắp nơi không vương vấn u sầu, không gì hơn cung Quảng Nguyệt Hằng.
Nơi cõi tiên ngàn năm vững tâm an nhàn, lượn lờ dòng suối biếc, gió đong đưa lay cành liễu xanh la đà.

Hoàng Mai Thanh Long

Đường Minh Hoàng: Thoát hồn thế nhân, cảnh tiên dạo bước. Nương làn mây gió, quả nhân phiêu bồng đến nơi thiên đình. Thoải lòng toại ý bấy lâu mong chờ, rạng ngời ngũ sắc hào quang, sáng tươi lung linh ( hờ hớ…)
Ôi đẹp thay! Biết dường nào, hồn lạc vào thiên thai bồng lai. Kìa suối trong reo, bướm vờn quanh mai đào. Tâm hồn chơi vơi mơ màng, bồng lai đẹp xinh khác xa dương trần.

Hằng Nga: Xa xa bóng ai thoáng chập chờn đến cửa cung Hằng, chốn này không ai được vào. Nơi đây cấm nghiêm, dù là thiên tiên thánh thần.

Đường Minh Hoàng: Bởi chốn xa xăm không tận tường, vì lần đầu từ nơi cõi dương gian đến nơi thiên đường.

Hằng Nga: Vừa thoáng nghe thật tâm kinh hoàng, người ở nơi trần gian. Vì cớ sao được thoát hồn, danh tánh chi người mau phân bày.

Đường Minh Hoàng: Bao lâu ước mơ ngắm nhìn mỗi đêm, trăng vàng sáng soi, đời xưa truyền lưu. Rằng cung trăng ngời sáng có tiên Hằng Nga, huyền dịu khúc ca Nghê Thường. Danh là Huyền Tôn, Đường quốc ta bỉnh an san hà.

Duyên Thủy Ngư
Hằng Nga: Nơi thế gian an nhàn cuộc sống

Đường Minh Hoàng: Điện vàng son

Hằng Nga: Nơi cửu ngôi ngai vàng rưới đức

Đường Minh Hoàng: Cho thần dân

Hằng Nga: Cung Hằng xa cách nơi trần gian, không được nghênh tiếp kẻ phàm quan. Thiếp xin người lui bước, chớ trong mong được vào nơi nguyệt thềm.

Đường Minh Hoàng: Đã bấy lâu đem lòng mong ước

Hằng Nga: Xin lui bước

Đường Minh Hoàng: Nơi thế gian trẫm là thiên tử

Hằng Nga: Không gì tin

Đường Minh Hoàng: Do ngày đêm ngưỡng mộ tài năng, chay trường tu dưỡng tâm vẹn toàn. Thoát hồn ta du tiên, cũng do tôn sư dùng phép nhiệm mầu.

Hằng Nga: Đây khác xa dương trần nhân thế

Đường Minh Hoàng: Qua thời gian

Hằng Nga: Trong khắc canh một ngày tiên giới

Đường Minh Hoàng: Đúng một năm
Nay được lên cõi tiên bồng lai, xinh được nàng dẫn thăm vườn đào, của bà Tây Vương Mẫu, trái thơm ăn vào trường sinh ngàn đời.

Hằng Nga: Vượt đường xa đến đây, không quản ngại khó khăn.

Đường Minh Hoàng: Lòng phơi phới tràn dâng, ước mơ phỉ nguyền hân hoan.

Hằng Nga: Chạnh lòng thương xót, thấy ai tỏ lòng thật tâm. Xưa kim cổ ngàn năm, người trần gian mấy ai được dịp này.

Đường Minh Hoàng: Xin tiên nương lòng thương khoan dung, giúp cho trẫm được toại nguyện.

Hằng Nga: Điều ước chi nơi này cõi tiên, không lụa gấm xa hoa, cũng không bạc vàng.

Nhạc Hồ Quảng

Đường Minh Hoàng: Trẫm nguyện lòng ghi khắc ơn của nàng. Nhưng còn phân vân tên của tiên nương, quý danh là gì. Kìa là xa xa ngôi tháp cao lữa như hào quang. Muốn biết Ngọc Hư cung, chốn nơi Ngọc Hoàng ngự ở đâu? Chốn đâu là vườn đào, ngàn năm trái thơm. Nơi nào tiên mẫu mỗi năm hội bàn đào tiên.

Hằng Nga: Chốn cung thềm nguyệt cỗ, trăng rạng ngời dịu huyền lung linh, cảnh vật như mơ xuyến xao lòng người. Tỏ lòng tri âm, thiếp mỹ danh tựa Hằng Nga. Chốn kia Ngọc Hư cung, sớ dâng Ngọc Hoàng của thánh tiên. Tháp cao vời vợi là nơi Thái Quân luyện ngàn năm chế linh đơn thọ trường sinh.

Đường Minh Hoàng: Đã nghe tường danh tánh vui vạn ngàn lần, không ngờ hôm nay tương ngộ Hằng Nga, sắc hương tuyệt trần. Tràn đầy hân hoan, diễm phúc thay cho Huyền Tôn.

Hằng Nga: Bởi do ngài là thiên tử ở nơi Đường trào cõi thế gian, thế nên tôi vị tình. Giờ xin cáo lui, nơi này nghiêm cấm không ai được vào ra.

Nhạc Hồ Quảng

Đường Minh Hoàng: Đôi lời tôi xin hỏi, đã từ lâu muốn biết tận tường. Hằng Nga tài sắc múa ca đẹp xinh ai hơn, sao đành ơi cung Quảng giam mình cô đơn lẻ loi. Nàng có tiếc hay không những chuỗi ngày dài.

Hằng Nga: Khi ngày xưa dương thế dân lành cam thống khổ đọa đày, là do họa lửa đốt tro đồng hoang sông khô. Vua truyền ban dân chúng, ai dẹp tan ác thú kia. Hậu Nghệ đã hiên ngang bắn chín mặt trời.

Đường Minh Hoàng: Vua nhường ngôi, khắp nơi đuốc hoa chào mừng. Mưa tràn tuôn, lúa xanh trổ bông đầy đồng.

Hằng Nga: Cùng người hùng sánh duyên mặn nồng. Nơi kinh đô treo đèn kết hoa.

Đường Minh Hoàng: Bên trang mỹ nhân, đẹp tình hùng anh. Vui trong lễ tân hôn, cung chương đón giai nhân. Muôn dân no ấm âu ca, Hậu Nghệ – Hằng Nga tình thắm trăm năm.

Hằng Nga: Nhưng ngờ đâu thay đổi, vua lòng tham gấm vóc bạc vàng, chàng mong trường sinh sống lâu ngàn năm dương gian. Lệnh truyền ban nấu thuốc, trăm đồng trinh hy sinh thác oan, dân sinh thống khổ kêu than tang tóc đoạn trường.

Đường Minh Hoàng: Đau lòng thay chúng dân lầm than khổ đau đọa đày, vua trường sinh để bao tóc xanh nhục hình.

Hằng Nga: Vì nhiều lần thiếp đây trần tình, vua không nghe phân bày thẳng ngay. Thiếp toan quyết thân một đời hồng nhan, nên đánh cắp linh đơn, không để kẻ vô nhơn, đã đánh mất lương tri, vì lòng tham lam tàn sát lê dân. Thiếp đã uống linh đơn, để thoát kiếp nhân sinh. Tâm can bỗng chơi vơi, nào ngờ hồn bay về cõi thiên thai.

( Nói ) Đường Minh Hoàng: Trẫm vừa nghe tiên nữ phân bày, khiến lòng trẫm bàng hoàng xúc động. Giờ được hạnh ngộ chủ nhân cung Quảng Hằng, xin được một lần thưởng thức vũ khúc Nghê Thường, đẹp như bức tranh hoa gấm. Được nghe tiếng hát như suối nhạc trong reo, để trẫm khỏi tiếc công khó nhọc lên được chốn thiên bồng.
Hằng Nga: Âu cũng là duyên số nên thiếp mới tương kiến con trời. Để tạ lòng tri âm, thiếp xin mời ngài, Quỳnh Tương cúc tửu và vũ khúc Nghê Thường.
Nhạc Hồ Quảng ( nhạc 999 đóa hoa hồng )

( Hát ) Hằng Nga: Kính dâng Quỳnh Tương, ấm lòng trong gió sương, sưởi ấm con tim, đang nghe lòng buốt giá lạnh lùng. Cõi mơ thần tiên, tục trần không vấn vương, tim đã phôi phai chuyện yêu đương.

Đường Minh Hoàng: Tiếng tơ dịu êm, cung đàn vang lả lơi. Tiếng hát du dương, thăng trầm bay bổng ru hồn. Cánh tay ngọc ngà, men tràn đầy dâng tửu bôi, tha thiết xiêm y quyện sương mây.

Hằng Nga: Tỳ bà thăng âm khải ngũ cung, thanh tao tiếng tơ tính tang tình. Muộn phiền tâm can sẽ rũ tan, thân tâm ngát hương chén rượu đầy. Trong không gian mơ mộng đêm dịu huyền, nơi cung trăng tương ngộ chỉ một lần thôi.

Đường Minh Hoàng: Nguyệt thềm đêm nay phỉ nguyền, ta ngây ngất say dáng yêu kiều, chợt lòng lâng lâng nỗi khát khao, khuyên ai chớ nên khéo lạnh lùng, cho ta xin nắm tay chỉ một lần, để trẫm khỏi tiếc công du hồn gặp tiên nương.

( Nói ) Hằng Nga: Kìa! Nơi đây là chốn thiên cung, xin người cẩn ngôn giữ lễ.

(Vọng cổ ) Đường Minh Hoàng: Hằng Nga ơi! Hồn ta bỗng lâng lâng trước nhan sắc tiên nương hay vì chung ngự tửu. Xin nàng hãy cho ta được một lần nắm tay người ngọc, dạo bước thênh thang ngắm cảnh…thiên đường…

Hằng Nga: Giữa chốn uy nghiêm chứ nào phải cõi trần. Cõi dương gian người là thiên tử, chở để miệng đời mai mỉa dèm pha.

Đường Minh Hoàng: Dù tiên thánh hay người trần cũng có trái tim, nơi đây chỉ có hai ta sao nàng đành tâm hờ hững. Hằng Nga hỡi, hãy để cho ta được một lần thỏa nguyện, dù đổi cả giang san ta vẫn cam lòng.

( nói ) Đường Minh Hoàng : Hằng Nga hỡi! Nàng đẹp quá! Hãy đến đây với ta, đến đây với ta!

( hát )Hằng Nga: Người quân tử không ham dục tình, ngàn đời sau nhân thế mỉa mai. Trụ Vương nát tan cơ nghiệp nhà Thang, nhục rửa muôn ngàn sông Hoàng Hà.

Đường Minh Hoàng: Nhưng ta nào phải bạo chúa, ta anh minh nào phải Trụ Vương. Hằng Nga hỡi chớ nên nặng lời, vì lòng ngưỡng mộ tài năng. Nàng ca múa hay tuyệt vời, chớ để lòng hoài nghi, ta thật tâm quý yêu nàng.

Hằng Nga: Vẫn bao lời ong bướm, vẫn đôi câu sỗ sàng!

Đường Minh Hoàng: Trong đêm vắng sương lạnh buốt giá hồn ta. Nàng hỡi chớ nên hững hờ!

Thiên Lôi: Cha chả! Hay cho tiên nữ Hằng Nga!
Chốn nơi thiên bòng ( hà ha..), sao bày trò dâm ô. Người là ai ( í i..) sao dám đến nơi này. Chẳng phải người nơi Ngọc Hư cung. Mau khai rằng nguồn cội nơi đâu, ấn Ngũ Lôi ta chẳng dung tình ( à hà há ha..)

Đường Minh Hoàng: Nơi chốn trần gian ( hà ha..), cai quản san hà. Danh tánh là Đường Huyền Tôn, do thần thông thuật pháp ( hà há ha..) đến thiên thai, phép tiên du hồn.

Thiên Lôi: Cũng tại vì ngươi ( í i..) sanh lòng tà tâm, đã được du tiên, đáng lý phải giữ mình, kẻ tục phàm làm ô nhục non tiên. Tội tình này khó thể dung tha, nát tan xác hồn, giữ luật hình cho thật nghiêm minh. Tội Hằng Nga liên đới ( í i..) tháo Lôi Phong giam vào đến khi rã tan phận hồn.

Lục Trung Duyên

Hằng Nga: Cúi mong xét soi hải hà, lượng trời bao dung thứ tha, có phải đâu vì tôi làm điều nghiệt oan.

Đường Minh Hoàng: Bởi do tôi đây gây nên chuyện làm nàng oan tình. Chếnh choáng men say vì chung tửu bôi ngạt ngào, tâm trí u mê, tưởng đang ở nơi cõi trần, ngự nơi các lân điện rồng giữa cung son phi tần cung nữ. Xin hãy nhiêu dung thứ tha tội tình của nàng Hằng Nga. Xin để cho tôi nhận thay dù cho nhục hình nát thây, tôi đã ăn năn bởi do ngu muội làm cho ố hoen cõi tiên.

Hằng Nga: Xót thương cho Huyền Tôn đã ăn năm nhận tội tình. Do bởi hơi men mà nông nỗi gây ưu phiền, và mau đuổi xuống dương trần. Kính ân trên lòng thương tha thứ.

Thiên Lôi: Hây! Ta lý ấn Ngũ Lôi đánh tan xác hồn! Nhưng do người hối hận thật tâm, đã ăn năm biết nhận do mình đã gây ra tội tình. Thế nên ta lượng tình dung tha.

Đường Minh Hoàng: Ơn đức tiên ông khắc ghi trong tâm trọn đời không quên, muôn đời suốt kiếp tựa biển trời. Huyền Tôn nhớ mãi ơn sâu.

Thiên Lôi: Hãy mau lên đường, theo ta đưa xuống cõi trần gian! Kiếp người đọa đày, mất giang san cũng vì hồng nhan.

Đường Minh Hoàng: Giây biệt ly xin kiếu từ Hằng Nga cõi tiên, nơi cung hoàng trẫm nhớ ngày tương quan.
( Nói ) Thiên Lôi: Thiên Binh! Thiên Tướng! Đưa Đường Minh Hoàng trở về trần thế!