Hạng Võ : Nhìn ba quân liệm xác
Thây phơi máu loan sa trường
Hán sở tranh hùng
Dân chúng điêu linh lầm than
Tài hùng Hạng Võ
Cùng đường bôn tẩu
Dù bao hiểm nguy đâu màn chi

Ngu Cơ : Lầm mưu sâu tàn ác
Nên nay ngữa nghiêng cơ đồ
Xót mấy cho chàng
Run rủi quan san tào sanh
Ngàn trùng thiên lý
Gìn lòng chung thủy
Nguyện theo bước chân người thương

Hạng Võ : Ngu Cơ hởi Ngu Cơ
Nghẹn uất đau lòng ta

Ngu Cơ : Chàng đừng than trách
Mệnh căn lá lai do trời cao

Hạng Võ : Đời hùng đâu quản
Lòng đau xót thương tình nương

Cánh Nhạn Minh Tâm

Ngu Cơ : (Thán) Non sông sở trào, nay vương biến loạn, đượm màu thê lương

Hạng Võ : Bờ Ô Giang cản chân anh hùng, cao xanh ta thét gào, dòng sầu không vơi

(Hát) Vì cả tin quân Hán nên giờ đây
Đeo mang hờn tủi, uất hờn trào dâng
Bớ…Lưu Bang ghi thù, quyết…tâm không phai mờ
Hòa giao ướt hồng câu, Tình thâm nhủ như máu xương
Có ai, biết đâu, kế mưu của quân dã tâm thời cơ vùng lên công phá

Ngu Cơ : Tìm phương nao lánh thân
Đương quan san rũi dung
Ta chi thương cho người, bạn tình trăm năm

(Lần 2) Nhìn thấy quân vương xốn xao lòng Cơ,
Đeo mang tình ái khó mà tào sanh
Nếu…Quân Vương nguy nàn, Sở…bang cam điêu tàn,
Truyền thanh sử bại danh, còn đâu ai đấu tranh
Hán Vương, Bái Công, tiểu nhân kế tâm hiểm sâu đành quên hồng câu giao kết

Hạng Võ : Đời ta có màn chi, dù cho bao hiềm nguy,
Tâm chỉ lo cho nàng, thân hồng truân truyên.

Ngu Cơ : (Nói) Hạng lang, Hạng lang ơi! Thế giặc ào ào như thác lũ, Bành Thành dịu vợi xa khó thể tìm về. Thiếp xin Hạng lang chớ tiếc rẻ câu thề, mà hãy ra đi tìm nẻo đào sanh cho đại cuộc

Hạng Võ : (Nói) Ngu Cơ, Ngu Cơ ơi! Ta làm sao có thể bỏ người tình yêu quí nơi chiến trận kinh hoàng thảm khốc tan thương. Chẳng thà chốn xa trường chôn xác Sở Bá Vương, chớ quyết không bỏ tình nương trong vòng lửa loạn

Ngu Cơ : (Nói) Hạng…lang!!!

Hạng Võ : Nào…Hãy múa hát lên đi! Ngu Cơ ái Hậu…

Ngu Cơ : (Nói) Xin tuân lệnh

Xuân Lôi

Ngu Cơ : Ngoài biên cương vang hồi bao khúc ca
Sở quân yếu lòng lung lai chí tâm
Trượng phu không thương tiếc chi cơ đồ
Tiện thiếp hy sinh
Sống thêm càng chua xót (á a á à)
Hỡi ơi núi sông soi lòng Ngu Cơ sáng trong,
Tâm mong Hoàng Gia qua tai nạn,
Ngày hưng binh mang chiến công

(Lần 2 ) Ngày mai đây thiếp chàng xa cách nhau,
Thánh Quân hỡi ngài xin vững tâm,
Cầu mong biên cương thái an thanh bình

Hạng Võ : Đừng nói xa nhau,
Để cho lòng tan nát (á a á à)
Ái thê của ta yêu kiều dung nhan thướt tha,
Như muôn ngàn hoa xinh khoe màu, đời ta vui bên ái thê.

Nhạc Hồ Quảng

Hạng Võ : Đành lòng nào ra đi bỏ ta một mình,
Tâm tư nát tan khi tình ly cách,
Bao năm gối chăn sớt chia niềm thương,
Giờ đây sao còn mình ta thở than canh tàn

Ngu Cơ : Đừng vì tình ngu cơ bỏ quên san hà,
Âm cung thế gian ngăn bờ hai lối,
Quân vương vững tâm chớ nên hoài mơ,
Thần dân trăm người chờ minh chúa đem niềm vui hồn cơ,
Diêm đài hòa theo chiến công khôi phục triều cương

( Ngu Cơ tự sát )

Đan Thanh Chung Viện

Hạng Võ : Sao Ái Khanh vung gươm hủy thân,
Chưa nói câu vĩnh biệt tạ từ.
Nhìn máu loan ướt đẫm người thương,
Mà lòng quặn đau nát tan
Ôi rã rời tâm can sở vương,
Đã bấy lâu yên ngựa trường chinh
Xông phai giữa tên bay loạn trường,
Năm sương, gói rơm, chẳng nao hùng anh
Nước mắt ta hôm nay, khóc người tri âm

Hỡi Ái thê chờ ta bước chân,
Sóng nước Ngô van nguyện bạc đầu
Miền cõi âm chúng ta gặp nhau,
Tình mình ngàn năm há phai
Sẽ mãi truyền Ngu Cơ – Sỡ Vương,
Câu thủy chung sắc son nào phai
Nơi dương thế đôi ta không thành,
Hiền khanh, hiển linh, hãy chậm chờ ta
Nơi bến Ô Giang ta quyết gặp Ngu Cơ