AT: Thao thức không yên, thẩm cung lụy phiền. Trời cao ơi thấu chẳng, mây khói buông giăng Triều Nguyên. Thương xót Phi Giao, khó an lòng này. Lo âu muôn thuở chia ly phượng hoàng. Toàn dân đang oán than, do nàng gieo bao trái ngang. Cùng quân gian ác tâm lỗi gây. Làm sao cứu nguy, cung đình thảm ai bi. Khấn Thiên Cao cứu Phi Giao, đừng khổ đau
PG: Bệ Hạ!
AT: Phi Giao!
PG: Dạ, trà Mai Quế! Phi Giao kính mời Bệ Hạ.
AT: Ôi Thê Tử giáng phàm, Hằng Nga giáng thế cũng không sánh bằng người đang kế cận Quả Nhân. Lạy trời cao cho nàng khỏi thiệt thân. Ai oán nghĩa vô trần nếu như PG vắng số.
PG: Bệ Hạ, Bệ Hạ ơi! Lần đầu tiên thiếp thấy thiên nhan ứa lệ. Bệ Hạ, cớ sự là tại ai?
Lục Trung Duyên
AT: Thẩm Cung báo tin quan trọng Thượng Hoàng hồi Cung xử phân, ơi hỡi Phi Giao từ nay lìa xa ái ân. Triều chánh trăm quan, nghiêm hình đang chờ. Tội tử liên can, phần ta cũng chung vươn vào. Phi nữ Anh Tôn vùi chôn giữa nơi Kim trào. Ta đâu nỡ tâm nào, để cho khanh hồng nhan nguy khốn.
PG: Ôi hỡi Thiên Nhan thương Ngài chung tình. Thân thiếp cam đành tội tình riêng mang. Chẳng oán than trái ngang do trời, dẫu cho tan đời, cũng hân hoan suối vàng chôn thây
AT: Nơi chốn Các Lân Quả Nhân 1 mình, nhìn trăng khuya mơ hình tương bóng. Khanh nỡ nào, chia ly với nhau
PG: Thiếp gieo 3 đào, phải cam tâm nghẹn ngào đau thương
AT: Đế Vương Cung đình mãi tư lương nếu lìa ương uyên.
PG: Ngôi Hoàng Phi, Cung đình sầu bi, oán than, đoãn căn phần… Tạ từ Thiên Nhan.
Vọng Cổ (Câu 4)
AT: Dòng họ Hoàng trung nghĩa với Giang San, sao hứng chịu trái ngang, Phi Giao nàng mưu phản. Để Triều Ca vươn mầm nội loạn, Thái Thượng Hoàng rời bỏ am vân về Nguyên Quốc xử…giang…thần. Người chịu tội giữa Các Lân là hữu hậu vô phần-/- Trẩm tan nát cã châu thân như ai dần ai xé, khi nghe Thánh lệnh ban truyền, xử án Phi Giao. Người thiết lập Công Đồng là dưỡng phụ ngự ngôi cao, đủ mặt giữa Kim Trào là bá quan văn võ. Luận tội Ái khánh để quần thần hiểu rõ, quyền Nhiếp chính Nguyên Bang làm trăm họ thương sầu.
PG: Sao? Thái Thượng Hoàng hồi cung, xử án Phi Giao à?
AT: Phải
Minh Tâm Rỉ Máu
AT: Nàng gieo hờn oán, muôn dân tủi buồn Nguyên Bang nát tan. Dâng ngàn sớ, AT ngỡ ngàng Cung Loan khó an. Phận nghiêm thân, quyết tâm vượt núi băng sông để tìm thảo am. Thỉnh Vua cha, Thái Thượng Hoàng nghị án.
PG: Vương hoàng hỡi Nguyên bang ai là minh quân chí tôn. Trao triều chính, Phi Giao má đào thay vua giữ ngôi. Là thần tôi lý đâu học thói vô tâm phản loàn nước non, ấn vua ban chẳng tha phường tà gian
AT: Ái khanh ơi, xót xa lệ tuôn rơi. Chữ trung can, hiếu ân lòng đeo đẳng
PG: Muốn cho yên nước non hòa nơi nơi, trừ gian thần, luật nước không vị thân
AT: Kia hồi trống vang lên đón chờ hai ta đến nơi, công đồng sẵn Anh Tôn rối bời tâm tư nát tan
PG: Người không thương cớ sao mình phải tư lương cảm hoài vấn vương
AT: Hỡi PG! Trẫm khuyên nàng, nên khép mình là hơn.
Giao Đạo
AT: Ái Ái Khanh ơi, trời cao đã an bày.
PG: Ôi thương sầu đắng cay, từ nay hết mong tái lai áa hòa trúc mai
AT: Nàng ơi dằn nén đau thương, chuyên tâm chờ đợi. Ta van cầu khẩn thiết trên Phụ Vương, Thượng Hoàng minh xét tha cho cho nàng được sống. Đời ta có khanh như mùa xuân, mất PG nàng sầu dâng màu tan. Áa
PG: Thiếp ghi tâm ngàn đời, Hoàng Gia ân tình nợ không vơi. Đời ta trong sương khói mây, nghẹn đau chia đôi đàn. Lạy tạ từ Thiên Tử, kiếp mai sau niềm vui trao.
AT: Theo…theo ta đến Công Đồng, vập đầu cầu xin Thái Thượng Hoàng ân minh
AT: (Nói) Đi, đi nhanh nào PG!
—
Thái Thượng Hoàng: Phi Giao, tội thứ nhất á quyền Vua trung can giết sạch. Tội thứ 2 giam lỏng mẹ Cung Chương. Tội thứ 3 giết sách gốc Hoàng Vương. Truyền ban án Tam Bang, mà người phê chiếu là AT Hoàng Đế.
AT: Trời…
PG: Bệ hạ…
AT: Phi Giao…
PG: Bệ hạ…
AT: Phi Giao…
Nhìn giấy bút, thêm đau lòng, thường nhờ có nó, phê ngàn văn án. Nhờ nó phê hòa Chư Hầu giúp ta bền San Hà. Giờ phủi tay mà phê vào, giết PG đành sao?
PG: Hồng nhan áa đời tan, sầu thở than lệ dâng tràn. Mình phải chia lìa duyên đầu, như giấc mơ công hầu. Đành vỡ tan phù du canh tàn áaaàa…Thánh Quân ngài phê vào àá…
AT: Giết PG sao đành?
Ngâm Oán
PG: Nhìn vòng dây, đời hồng nhan theo khói mây. Thiếp mưu gây ra, chan hòa bi thiếp, kiếp hoa á chôn vùi. Thiên Tử nén buồn đau, đôi ta sắp lìa nhau
AT: Trời ơi, nhìn Phi Giao, màu tan vươn máu đào. Kiếp sau đôi hồn trao
Chiêu Quân Thượng Khúc
AT: Đành…ly…tình, đời nàng theo mây ngàn bay. Nghĩa nồng say, nay phải cam ly cách. Bởi gây bao lỗi xưa, nên gánh mang lụy mình.
PG: (Nói) Quân Vương…!
AT: (Nói) Phi Giao…!
PG: Quân Vương chớ nên tiếc thương, PG chết luôn vấn vươn. Tâm vẫn ghi ân tình, sơn minh sắc đinh. Quên đi luyến lưu mà chi, nơi Thẩm Cung an nhàn. Son vàng giúp ngài phai tan…
AT: Thương Khanh xót xa bầm gan, lệ tràn xâu xé, đêm ngày đơn lẻ. Ai hiểu chăng Vương Hoàng tâm bất an
PG: Gia nghiêm giữ trung cùng Vua, rạng tiếng câu trung thần. Mong cầu tha tội liên can, khỏi vươn màu tan. Thầm mong ơn ngài ngàn năm
AT: Nào…màng…giang…san…khi mất trang má hồng. Rồi từng đêm Cung phòng, mình ta tủi sầu. Làm Vua ích chi? Đành thôi cách ly, nàng ơi nàng tan sầu bao trùm. Buồn…lạnh…lùng…
Chiêu Quân Hạ Khúc
PG: Tạ từ hỡi Thiên Nhan, đoạn lìa mối tơ loan. Mong kiếp sau tròn duyên lứa, ta có nhau muôn đời. Ngài ngài ơi, ôi thốt không nên lời. Xin nói câu vĩnh biệt dương trần không mong.
AT: Tiếng kêu cứu thống thiết Phi nữ, nát tan hồng nhan. PG hỡi nàng, hết duyên đá vàng. Triều Nguyên vươn màu tang
PG: Tạ từ hỡi Thiên Nhan, đoạn lìa mối tơ loan. Mong kiếp sau tròn duyên lứa, ta có nhau muôn đời. Ngài ngài ơi, ôi thốt không nên lời. Xin nói câu vĩnh biệt dương trần không mong.
AT: Tiếng kêu cứu thống thiết Phi nữ, nát tan hồng nhan. PG hỡi nàng, hết duyên đá vàng. Triều Nguyên vươn màu tang
PG + AT: Kiếp sau mối tình PG, giấc mơ chờ nhau
PG: Vĩnh biệt!
AT: Phi…Giao…