RỪNG LÁ THẤP Nhạc: Trần Thiện Thanh Lời vọng cổ: Loan Thảo NHẠC: Rừng lá xanh xanh cây phủ đường đi, thành phố sau lưng ôm mộng ước gì Tôi là người vui chinh chiến dài lâu, nên mộng ước đầu tôi nghe đã chìm sâu.Từ máy thu thanh cô nàng vừa ca trọn kiếp yêu anh lính khổ xa nhà. Giữa rừng già nghe tiếng hát thật cao, nhưng giữa rừng già tôi có thấy gì đâu.
Nữ : Cái chợ có hồi nào và bao nhiêu tuổi Mà ai cũng bảo rằng Chợ Mới quê hưong Nam: Ở nơi đó tôi có một người thương Cứ chiều chiều nàng ra bờ sông giặt áo. [ Lý Con Sáo Gò Công ] Nữ : Ra bờ sông như hẹn lứa đôi Mang áo phơi cho anh nhìn Mà tình em mong người ơi Sao nước trôi xuôi dòng sông lững lờ. Nam: Trông bờ sông anh hẹn với em Mai mốt đây đem cau trầu
GIÓ BIỂN HÀ TIÊN Soạn giả Viễn Châu Thạch động Hà Tiên cây rũ bóng Nhớ đêm nào nghe gió biển lộng trùng dương Em gởi anh mái tóc thề còn đượm mùi hương Anh còn giữ trên đường xa diệu viễn Anh ơi biển Hà Tiên còn vương mùi gió mặn Sao phút chia ly chẳng đặng buổi tao phùng Nước chảy bèo trôi khó được chung cùng Chúng ta đã khắc tên nhau với lời đoan thệ...
Lần thứ hai về thăm quê ngoại Ngăn vườn cau năm cũ xác xơ Hai tay ôm lấy nấm mồ Khói hương nghi ngút quyện mờ vườn cau Lần thứ hai trở lại Mẹ khóc quê ngoại đìu hiu Như vườn cau xơ xác tiêu điều Thấy mẹ ngồi khóc Khi trời sẫm bóng mây chiều Con tôi bước nhẹ ra vườn kêu mẹ Vì con biết mẹ quá khổ đau Nên dẫn con về quê ngoại Để thăm lại vườn cau Để cùng ôn lại kỷ niệm tuổi xuân thời
GÁI NHÀ NGHÈO Em vốn mang thân con gái nhà nghèo Thay cha mẹ già lo đàn em yêu Tuổi trăng đôi tám mỹ miều Mà em nào ước mơ nhiều Khi biết nhà vách lá cột xiêu Em vẫn đêm đêm gánh nước ngõ lầy Bao nhiêu nhọc nhằn chai hằn trên vai Một sương hai nắng thân gầy Miễn sao đẹp ý mẹ thầy Cơm qua ngày hai buổi cà dưa.
Nhớ mùa nhãn chín - Nghệ sĩ Thanh Kim Huệ. Thanh Kim Huệ (14 tháng 11 năm 1954 – 23 tháng 12 năm 2021) là nữ nghệ sĩ cải lương Việt Nam. Bà được đánh giá là một trong những cô đào nổi tiếng sáng giá bậc nhất trên sân khấu cải lương phía Nam từ trước năm 1975.
Tân Cổ Xuân Đất Khách Soạn giả: Viễn Châu (Nói lối) Con chim sắt đã lao mình trong khói trắng Bỏ lại nơi này tâm sự kẻ ly hương Tui đứng đây để mà nhớ mà thương Mà chờ đợi ngày về trong mộng tưởng (Vọng cổ) Không tiễn đưa ai bởi không có ai để mình đưa tiễn, thế sao những buổi chiều mưa lạnh tui vẫn đến đây để nhìn phi cơ cất cánh rồi khuất dần trong khói trắng sương mờ.