Soạn giả Hoàng Song Việt, sinh năm 1960 tại Sài Gòn, là một trong những tên tuổi nổi bật của nghệ thuật cải lương Việt Nam sau năm 1975. Sinh ra trong một gia đình nghèo ở Bình Thạnh, TP.HCM, cuộc đời ông trải qua nhiều khó khăn, đặc biệt là khi ông mắc bệnh sốt bại liệt từ năm 6 tuổi khiến một bên chân yếu đi. Dù gặp hạn chế về sức khỏe, Hoàng Song Việt luôn nuôi dưỡng một niềm đam mê mãnh liệt với cải lương từ khi còn nhỏ.

Ngay từ khi còn là học sinh, ông đã tham gia câu lạc bộ đờn ca tài tử ở quận và học các bài bản vọng cổ cải lương. Một cơ hội đến với ông khi một nghệ sĩ mến mộ giới thiệu ông vào Đoàn cải lương Tuổi Trẻ thương nghiệp, một đoàn diễn thường lưu diễn tại các tỉnh miền Nam và miền Bắc. Dù bắt đầu với vai trò nhắc tuồng, nhờ sự thông minh và nỗ lực, chỉ trong một thời gian ngắn, Hoàng Song Việt đã làm quen với hầu hết các công việc trong đoàn, từ biên tập kịch bản đến phụ trách âm thanh. Những năm tháng hoạt động trong đoàn hát đã giúp ông tích lũy những kinh nghiệm quý báu và hình thành tư duy nghệ thuật sắc bén.

Tuy nhiên, do sức khỏe yếu, ông không thể tiếp tục theo đoàn đi lưu diễn khắp nơi và đành phải tạm ngưng sự nghiệp. Chính vào lúc này, ông quyết định thử sức với việc sáng tác kịch bản khi Hội Sân khấu TP.HCM mở cuộc thi sáng tác sân khấu. Ông đã viết vở "Sám hối" và thêm vở "Giấc mộng không tên" vào những ngày cuối cùng của cuộc thi. Kết quả, cả hai tác phẩm đều đoạt giải và được hai đơn vị sân khấu lớn chọn để dàn dựng, từ đó khởi đầu cho con đường trở thành một soạn giả chuyên nghiệp.

Sau đó, tên tuổi của ông được khẳng định với các vở cải lương đình đám như "Thanh Xà - Bạch Xà," do Nhà hát Hòa Bình đặt hàng, và "Duyên Kiếp," vở diễn được nghệ sĩ Vũ Linh lựa chọn cho Đoàn Sông Bé 2, giúp ông nhanh chóng nổi danh. Từ đây, Hoàng Song Việt không ngừng sáng tác, cho ra đời hàng trăm kịch bản cải lương và các bài vọng cổ được nhiều nghệ sĩ và khán giả yêu thích. Trong suốt sự nghiệp, ông đã sáng tác khoảng 700 bài vọng cổ và gần 300 vở cải lương, bao gồm những tác phẩm nổi tiếng như "Sám hối," "Giấc mộng không tên," "Duyên kiếp," "Nước mắt thâm tình," "Đứa con họ Triệu," "Hoa vương tình mộng," "Bến đợi," và "Chiếc áo thiên nga."

Hoàng Song Việt được biết đến với khả năng sáng tác nhạy bén, không chỉ vì số lượng kịch bản khổng lồ mà còn bởi chất lượng, độ sâu sắc của lời văn và phong cách rất riêng. Ông luôn chú trọng vào sự tinh tế trong ngôn từ và chất văn học trong kịch bản, tạo ra những tác phẩm không sáo rỗng mà đầy thẩm mỹ và nhân văn. Ông thừa nhận rằng, những thế hệ trước như soạn giả Viễn Châu, Hoa Phượng đã ảnh hưởng rất nhiều đến phong cách của ông. Ông học cách hành văn từ Hoa Phượng, cách gieo vần từ Viễn Châu và luôn cẩn trọng trong việc xây dựng cốt truyện sao cho chặt chẽ và cảm động.

Trong quá trình phát triển sự nghiệp, Hoàng Song Việt đã chứng kiến sự thăng trầm của cải lương. Ông thẳng thắn nhìn nhận rằng cải lương cũng như bất kỳ loại hình nghệ thuật nào đều có chu kỳ phát triển tự nhiên. Dù hiện nay sân khấu cải lương gặp nhiều khó khăn, nhưng ông tin rằng cải lương sẽ không biến mất mà chỉ chuyển đổi theo những hình thức mới, phù hợp với thời đại. Ông bày tỏ hy vọng nghệ thuật cải lương sẽ tiếp tục phát triển qua các phương tiện truyền thông hiện đại, miễn là giữ được nét đẹp và chất hồn của nghệ thuật cải lương truyền thống.

Gần đây, Hoàng Song Việt quyết định thành lập đoàn cải lương tư nhân Đại Việt cùng với soạn giả NSƯT Triệu Trung Kiên. Ông tự mình đứng ra làm bầu, dàn dựng các tác phẩm chất lượng như "Chuyện tình Khâu Vai," "Nàng Xê Đa," "Truyền thuyết chàng Sa Mộc," với mục tiêu duy trì cải lương và tạo điều kiện cho các nghệ sĩ có cơ hội cống hiến. Ông không chỉ sử dụng kịch bản của chính mình mà còn tìm kiếm, chọn lựa các kịch bản xuất sắc của những tác giả khác để dàn dựng, nhằm đa dạng hóa sân khấu và mang đến cho khán giả những vở diễn trọn vẹn về nội dung và hình thức.

Trong những năm cuối sự nghiệp, Hoàng Song Việt dành nhiều thời gian hướng dẫn các nghệ sĩ trẻ, với hy vọng truyền lửa đam mê cho thế hệ tiếp nối. Cuộc sống của ông giờ đã ổn định, ông dành phần lớn thời gian cho gia đình và thỉnh thoảng tụ họp cùng anh chị em để duy trì sự gắn kết. Với Hoàng Song Việt, cải lương không chỉ là đam mê mà còn là một “đạo,” và ông tự nhận mình là một tín đồ trung thành, cống hiến trọn đời cho nghệ thuật cải lương.