NSND Trọng Phúc, tên thật là Nguyễn Thanh Phúc, sinh ngày 3 tháng 1 năm 1971 tại thành phố Cao Lãnh, tỉnh Đồng Tháp, là một nghệ sĩ cải lương kỳ cựu với gần 40 năm cống hiến trong nghệ thuật. Bắt đầu sự nghiệp từ năm 1987, Trọng Phúc ban đầu là diễn viên của Đoàn Cải lương Văn Công Đồng Tháp. Từ 1989 đến 2001, anh là ca sĩ, diễn viên độc quyền của Trung tâm băng nhạc Rạng Đông. Từ năm 2001 đến nay, anh là diễn viên chính của Đoàn 1 Nhà hát Cải lương Trần Hữu Trang, TP.HCM, và đã để lại dấu ấn sâu sắc với khán giả qua hàng loạt vai diễn ấn tượng và sự góp mặt trong nhiều chương trình cải lương nổi tiếng.
Con đường đến với nghệ thuật cải lương
Trọng Phúc được khán giả yêu mến không chỉ bởi ngoại hình cao ráo, phong trần và giọng hát trầm ấm, truyền cảm mà còn nhờ khả năng diễn xuất tự nhiên, đa dạng. Năm 1997, Trọng Phúc được mời sang Úc biểu diễn cùng NSND Lệ Thủy và NSƯT Minh Vương. Khi NSƯT Minh Vương đột ngột gặp vấn đề sức khỏe, Trọng Phúc được Lệ Thủy khuyến khích thử sức thay thế, và bất ngờ nhận được sự tán dương từ đồng nghiệp lẫn khán giả qua vai diễn này. Đây được xem là bước ngoặt quan trọng giúp anh gắn bó với nghề và khẳng định tên tuổi.
Những vai diễn nổi bật của Trọng Phúc bao gồm:
- Vai Minh trong Tô Ánh Nguyệt (biểu diễn ở Úc)
- Vai Mạnh Cường trong Nhảy múa với quỷ dữ
- Vai Thành trong Cung đàn nào cho em
- Vai Sáu Thành trong Chiến binh
- Và các vai diễn trong các vở Trạng sư Tống Thế Kiệt, Bên cầu dệt lụa, Biển tình, Yêu người điên, Hàn Mạc Tử, Vụ án Mã Ngưu, Tình yêu và tướng cướp.
Những dấu ấn trong sự nghiệp
Trọng Phúc đã giành được nhiều giải thưởng uy tín:
- Huy chương Vàng với vai Mạnh Cường trong vở Nhảy múa với quỷ dữ tại Hội diễn sân khấu toàn quốc.
- Huy chương Vàng cho vở Cung đàn nào cho em và Chiến binh.
- Giải thưởng HTV Awards do khán giả bình chọn năm 2010.
- Danh hiệu Nghệ sĩ Ưu tú năm 2012.
- Đề cử Giải Mai Vàng năm 2015 với vai diễn Sáu Thành trong vở Chiến binh.
Năm 2023, anh được phong tặng danh hiệu cao quý Nghệ sĩ Nhân dân. Đây là phần thưởng đầy tự hào, ghi nhận những đóng góp của anh cho nghệ thuật cải lương trong hơn ba thập kỷ.
Tinh thần tận tụy với nghệ thuật và trách nhiệm truyền nghề
Ngoài việc biểu diễn, Trọng Phúc còn tích cực tham gia làm giám khảo và huấn luyện viên trong nhiều chương trình cải lương như Bông lúa vàng, Chuông vàng vọng cổ, và Học viện cải lương. Anh luôn mong muốn truyền đạt kinh nghiệm cho các nghệ sĩ trẻ, giúp họ hiểu rằng nghệ sĩ cần sống trọn vẹn với cảm xúc, trải nghiệm thật sự trong cuộc sống để hóa thân vào các vai diễn sâu sắc và sống động. Đối với Trọng Phúc, cải lương không chỉ là nghề, mà còn là một niềm đam mê và hạnh phúc lớn lao.
Cuộc sống giản dị, kín tiếng và nhiều trăn trở
Ở tuổi 52, Trọng Phúc chọn cho mình lối sống giản dị, ít khi chia sẻ về đời tư. Dù là nghệ sĩ nổi tiếng, nhưng anh thường chỉ xuất hiện trên báo chí với các hoạt động nghệ thuật và giữ kín chuyện cá nhân. Anh sống một mình và không có người trợ lý hay giúp việc, chỉ có tài xế để hỗ trợ trong công việc.
Trọng Phúc cũng thừa nhận rằng dù đã quen với cuộc sống một mình, nhưng đôi lúc vẫn cảm thấy trống vắng và cô đơn, nhất là khi về nhà sau những buổi diễn khuya. Anh có một cậu con trai đang học tại một trường đại học quốc tế, nhưng xin phép giữ kín các thông tin liên quan đến gia đình. Trọng Phúc luôn tâm niệm rằng nghệ sĩ nên giữ một phần đời tư cho riêng mình và chỉ muốn khán giả biết đến những cống hiến nghệ thuật của mình.
Niềm đam mê với cải lương và lòng biết ơn sâu sắc
Trọng Phúc từng trải qua nhiều biến cố, trong đó có vụ tai nạn giao thông năm 2021 khiến anh gãy xương má và xương bả vai, làm sức khỏe giảm sút. Dù vậy, anh vẫn miệt mài cống hiến, tham gia các chương trình nghệ thuật với tinh thần lạc quan, đam mê cháy bỏng. Những năm gần đây, anh nổi tiếng với ca khúc Bài ca đất phương Nam, nhờ đó mà tên tuổi của anh càng được khán giả, nhất là giới trẻ, yêu mến.
Nhìn lại cuộc đời và sự nghiệp, Trọng Phúc chia sẻ: “Danh hiệu là niềm vinh hạnh nhưng cũng là áp lực để tôi tiếp tục cống hiến, giữ gìn và phát huy giá trị của nghệ thuật cải lương. Dù cuộc sống có khó khăn, được hát trên sân khấu đã là hạnh phúc vô bờ bến.”