Nghệ sĩ cải lương Xuân Lan, tên thật là Nguyễn Thị Xuân Lan, sinh năm 1950 tại Sài Gòn. Xuân Lan nổi danh một thời với vai diễn để đời Công chúa Bích Vân trong vở "Bên cầu dệt lụa", ghi dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả cải lương từ thập niên 1980. Sinh ra trong một gia đình gốc Củ Chi, Xuân Lan sớm bộc lộ niềm đam mê cải lương và bắt đầu học ca cổ nhạc từ nhạc sư Bảy Trạch. Nhờ giọng ca truyền cảm và tài năng thiên bẩm, Xuân Lan nhanh chóng trở thành một trong những gương mặt trẻ triển vọng của sân khấu cải lương.
Sau khi đoạt hạng ba giải Khôi Nguyên Vọng Cổ, Xuân Lan bắt đầu sự nghiệp tại các đoàn hát Kiên Giang và Quốc Hương - Kim Chưởng, và nhanh chóng phát triển sự nghiệp của mình. Nhờ sự hướng dẫn của các soạn giả và nghệ sĩ kỳ cựu như Điêu Huyền, Hoa Phượng và Minh Viễn, Xuân Lan đã có được vai đào chính chỉ sau vài tháng gia nhập đoàn. Từ 1969 đến 1975, Xuân Lan đã là đào chính tại nhiều đoàn hát lớn như Sống, Quốc Hương - Kim Chưởng và đoàn Việt Nam của bà Bầu Thu, nơi bà thường sánh vai cùng những nghệ sĩ tài danh như Thanh Nga và Minh Vương.
Vai diễn Công chúa Bích Vân trong "Bên cầu dệt lụa" là một trong những vai để đời của Xuân Lan. Được mời thay thế vai diễn của nghệ sĩ Bạch Lê tại đoàn Thanh Nga, bà đã thể hiện xuất sắc vai công chúa kiều diễm nhưng mang nỗi thất vọng sâu sắc khi không thể có được tình yêu của Trần Minh. Nhờ giọng ca nội lực và cách diễn xuất tự nhiên, Xuân Lan được khán giả và giới chuyên môn đánh giá cao.
Sau năm 1975, cùng với chồng là nghệ sĩ Tấn An, bà thành lập đoàn cải lương riêng nhưng phải đối mặt với nhiều khó khăn do chính sách quản lý nghệ thuật thời kỳ đó. Khi đoàn bị tập thể hóa, bà và chồng phải rời xa sân khấu và chuyển sang bán bảo hiểm để kiếm sống. Dù rời xa ánh đèn sân khấu, bà vẫn luôn giữ lửa nghề trong lòng, thường xuyên tham gia các hoạt động thiện nguyện và hỗ trợ những nghệ sĩ lớn tuổi.
Đến tuổi xế chiều, Xuân Lan có cuộc sống bình an bên gia đình. Dù đã ngưng biểu diễn hơn 30 năm, Xuân Lan vẫn sống tràn đầy lạc quan và yêu đời, luôn giữ sự gắn bó với nghề và truyền lửa cho thế hệ trẻ. Dẫu không thể tiếp tục sự nghiệp như mong muốn, Xuân Lan cảm thấy an lòng khi cuộc sống đã an bài cho bà những kỷ niệm đẹp đẽ và sự thanh thản.